PHAN 1. TÌNH HÌNH VI MO vÅ NGÅNH NGAN I-IÅNG 2021 huðng dên sur phuc hôi cúa kinh tê toàn câu. Viêc triên khai các, bien pháp, chính sách tài khóa, các gói kích thích kinh tê di dôi vói dây manh tiêm chüng vaccine dã hô trq kiêm soát dich bênh và täng truðng kinh tê xã hôi trð tai nhiêu quôc gia.
- Trong trường hợp đương sự không thể đi Việt Nam để nộp giấy tờ kết hôn hay ly hôn, đương sự phải làm Giấy ủy quyền ( Form UQ/LS ), được Luật sư, Công chứng viên hay Viên chức nhận tuyên thệ chứng nhận chữ ký và điền 2 Bản sơ yếu lý lịch ( Form LLKH) and 02 Đơn xin đăng ký kết hôn ( Form ĐKKH ) kèm theo ảnh mới nhất cho mỗi hồ sơ. 3. THỦ TỤC:
SÖ GIAO DICH CHÚNG KHOÁN THÅNH PHÓ HO CHÍ MINH Cän cú vào Thông tu sô 09/2010/TT-BTC ngày 1 5/01/2010 cùa BO Tài chính huóng dân vê viêc Hon nùa, trong quý IV näm 2010 lãi suât cho úng vôn täng cao hon so vói lãi suât quý IV näm 2009. Chi phí tài chính: Chi phí tài chính quý IV näm 2010 giåm so vói
Do con voi quá hung dữ nên không ai dám tiến đến để giúp người đàn ông.Theo một quan chức cấp cao tại Công viên Quốc gia Yala, người này chết trong tình trạng say xỉn.Người ta tin rằng voi là loài động vật hiền lành, không gây hại cho con người. Nhưng thực tế, khoảng 500
Ma Dong Seok và Ye Jung Hwa dự định kết hôn tháng 9/2021 theo lời một người bạn của người yêu tài tử cơ bắp.5 cặp sao Hàn giống như 2 giọt nước khiến khán giả ngỡ ngàngBi Rain mua tòa nhà hơn 1.800 tỷ đồng ở trung tâm GangnamSong Hye Kyo, Huyn Bin và loạt sao Hàn làm đại sứ thương hiệu cao cấp
Tinh hình dich bênh COVID-19 hiên vân dang diên biên hêt súc phúc tap. Tông sô ca mäc COVID-19 trên toàn câu dã vuut 144 triêu ca bênh, trong dó trên 3 triêu nguði tir vong. Tai Viêt Nam tính dên 23/4/2021 dã có hon 2,800 truðng hqp duŒng tính vói SARS-CoV-2, trong dó có hŒn I .500 ca trong nuóc.
lH2Xcbp. Tác giả Thể loại Đam MỹNguồn thái Đang raSố chương 87Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tên Hán Việt Hòa tình địch kết hôn đích nhật tửSố chương 86 chương + 17 ngoại truyệnThể loại Nguyên sang, đam mỹ, niên hạ công, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, hào môn thế gia, giới giải trí, hoan hỉ oan gia, cưới trước yêu sau, hài Team Lãnh cungHai vốn là tình địch của nhau, không nghĩ sẽ có một ngày cả hai lại yêu nhau. Đó chính là Diệp Nam Kỳ và Thẩm Độ thăng cấp từ kẻ địch thành tình địch, tranh giành tình yêu vì Bạch Nguyệt Quang, kết quả ngày Bạch Nguyệt Quang kết hôn cả hai "lăn" cùng với nhau sau đó kết hôn ngoài ý khi kết hôn, hai người đã cân nhắc vô số phương pháp làm sao cho đối phương ly hôn trước nhưng mà lúc Diệp Nam Kỳ đóng vai phản diện đề cập đến chuyện ly hôn thì tình địch lại trở Độ Không chia Nam Kỳ....Thẩm Độ Chết cũng không xa Nguyệt Quang???BONUS Giai đoạn trước đối chọi gay gắt, sau cưng chiều vô đối~Bề ngoài dịu dàng ôn hòa ngôi sao thụ x nói năng chua ngoa tâm đậu hũ tổng giám đốc công.
Edit Lan LanBeta Chiêu ChiêuDiệp Mi là đứa con lớn nhất trong nhà, phía dưới còn có một em trai và một em trai có chút hướng nội, nhưng thành tích đặc biệt ưu tú, ngoan ngoãn nghe lời, lúc Diệp Mi rảnh rỗi rất hay nhắc đến anh, trong lời nói tất cả đều là yêu thích và kiêu ngạo về em Trú đã vô số lần nghe Diệp Mi nhắc đến cậu em trai này, cũng từng nhìn thấy ảnh chụp của co trong yên lặng một lát, anh ta nâng tay lên "Vào nhà nói."Phòng ở nhỏ trong sơn thôn thôn làng sống trong núi, đơn sơ và nghèo nàn, cửa đã đóng mà vẫn có gió lùa vào, so với thành phố A đèn đuốc rực rỡ, nhà cao tầng san sát cách xa ngàn dặm ngoài kia, đúng là như trời với khi Hứa Trú giả chết, những người kia vẫn tiếp tục truy tra, mấy năm nay trốn đông trốn tây, yên ổn ở một chỗ không được mấy ngày, lại đổi chỗ khác. Tuy nơi này nghèo nàn, nhưng cơ bản đã cắt đứt liên lạc với bên ngoài, mấy tháng nay là thời gian mà anh ta yên tâm nhất trong mấy năm ta rất ít khi giao lưu với người khác, đối với em trai của Diệp Mi cũng không mấy nhiệt tình, giọng điệu rất bình tĩnh "Có chuyện gì không?"Diệp Nam Kỳ thu lại ánh mắt đánh Trú tốt nghiệp từ một đại học danh tiếng, cũng không biết vì sao lại làm trợ lý cho Diệp Mi. Ảnh chụp mà Thẩm Độ tra được vẫn còn, thanh niên hăng hái khí phách năm nào, hiện tại vừa lạnh nhạt vừa mệt mỏi, cảm giác trước mắt so với quá khứ, nếu không phải ngũ quan giống nhau, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể phát hiện ra đây là cùng một Độ nắm tay Diệp Nam Kỳ, lòng bàn tay ấm áp. Diệp Nam Kỳ ổn định tâm lý, nói "Tôi muốn hỏi anh chút chuyện, còn muốn một vật."Hứa Trú vẫn cảnh giác như cũ, cũng không nhiều lời."Mấy năm trước..... tôi ngẫu nhiên phát hiện ra nhật ký của chị tôi."Diệp Nam Ký hơi ngừng lại, thấy thần sắc của Hứa Trú khẽ thay đổi, đưa nhật ký cố ý mang theo cho Hứa Trú im lặng nhận lấy nhật ký, tay run nhè nhẹ, động tác thật cẩn thận, như sợ làm hỏng nó mặt Diệp Nam Kỳ nhàn nhạt, tiếp tục nói "Bởi vì quyển nhật ký này, tôi biết cái chết của chị ấy có điểm bất thường, lựa chọn con đường giống như chị ấy, tiến vào làng giải trí, muốn tiếp cận người đại diện lúc trước của chị ấy, còn có Tập đoàn Vinh Vũ được nhắc tới trong đó."Anh bình tĩnh thuật lại những tính toán mấy năm nay của mình, làm thế nào, làm những gì. Túy rằng Thẩm Độ đã tra được không ít chuyện, đoán ra tính toán của anh, nhưng chưa bao giờ mở miệng hỏi, sợ chọc vào miệng vết thương của anh, còn chưa từng nghe qua lời kể kỹ càng tỉ mỉ như thần sắc bình tĩnh của anh, tay đang nắm tay anh càng siết chặt hơn, không nhịn được mà cảm thấy may mắn trong mắn là hắn không trở về quá muộn, không để Diệp Nam Kỳ vì cô độc mà đi theo con đường tự Nam Kỳ không muốn Thẩm Độ quá khổ sở, lúc nói đến chuyện đau khổ, nhẹ nhàng bâng quơ hai ba câu là cho rằng khó trôi qua, nhưng những ngày sau này, còn có Thẩm Độ đi chuyện trước kia, vào lúc chúng đến, cũng không quá đau anh nói xong, Hứa Trú cũng đã xem xong nhật ký của Diệp nghĩ rằng đã chôn giấu trong lòng nhiều năm, đã không còn cảm giác gì, nhưng khi xem nhật ký, thấy chữ viết quen thuộc, nghe những lời mà đứa em trai Diệp Mi yêu thương nhất kể lại mấy năm qua anh làm sao để truy tra, muốn vì chị ấy báo thù, hốc mắt anh ta lại đỏ lòng giống như rơi xuống bi ai, thống hận, phẫn nộ cực độ và bất đắc dĩ cùng bốc lên, đan chéo lan ra, anh ta thở dốc dồn dập, nước mắt đột nhiên chảy xuống từ hốc mắt, rơi xuống nhật ký trong Nam Kỳ nhìn mắt anh ta rưng rưng, nói "Hứa Trú, anh thích chị tôi, phải không?"Hứa Trú chớp mắt một cái, nhìn lại trang nhật ký cuối cùng kia của Diệp Mi, nhìn câu "Ác mộng nên tỉnh." kia, cuối cùng im lặng gật đó, anh ta vừa mới tốt nghiệp, nhìn thấy phong thái của Diệp Mi trên màn hình lớn lúc chị quay đầu mỉm cười kia, hùng tâm tráng chí vốn có kia chợt đó, Hứa Trú chưa bao giờ tin cái gì là "nhất kiến chung tình", cảm thấy đây là lời nói vô căn là anh lại nhất kiến chung tình với Diệp vào một lòng nhiệt huyết, cam tâm tình nguyện làm trợ lý cho chị, chỉ vì có thể tiếp cận chị ấy nhiều khi biết Diệp Mi có người yêu, Hứa Trú vốn định chờ Diệp Mi được trao giả Ảnh hậu năm đó xong liền từ chức, ai ngờ trong một đêm tất cả đều thay đổi đến nghiêng trời lệch Mi mất tích một ngày một đêm mới trở về, tinh thần hoảng hốt, thiếu chút nữa phát điên, lại không nói cho bất kì ai là đã xảy ra chuyện Trú khép quyển nhật ký lại, vuốt ve một cách quý trọng một hồi, đưa trả cho Diệp Nam Kỳ, liếc nhìn Thẩm Độ một cái, hỏi "Đây là ai?"Diệp Nam Kỳ bình tĩnh tự nhiên nói "Người tôi yêu."Thẩm Độ ngẩn ra, nắm tay Diệp Nam Kỳ, hôn nhẹ một cái lên mu bàn tay của anh "Không tiện nói, vậy tôi ra ngoài, hai người từ từ nói."Hứa Trú lắc đầu, không để Diệp Nam Kỳ nhiều lời, trực tiếp mở miệng "Đầu tôi có hơi loạn, nhớ cái gì nói cái đó vậy."".....Chị cậu là bị Phương Hành Viễn hại, những kẻ đó cũng không dám xuống tay với những minh tinh đang quá nổi, dễ xảy ra chuyện." Trên mặt Hứa Trú mang theo dáng vẻ hồi tưởng "Chị cậu, cô ấy quá tốt đẹp, những người từng tiếp xúc với cô ấy đều rất thích cô ấy.... Tôi phát hiện trạng thái tinh thần của cô ấy không đúng, ép hỏi đã xảy ra chuyện gì, cô ấy không tìm được ai để kể, sắp điên rồi, mới nói với tôi những chuyện đó.""Ban đầu cô ấy vốn định báo cảnh sát, nhưng là sau lần đầu tiên báo cảnh sát thì không có phản ứng gì, ngược lại còn nhận được cảnh cáo của những kẻ kia. sau đó cô ấy lại báo cảnh sát, đến một đồn cảnh sát nhỏ, không làm được gì hết.....""Bọn họ cảm thấy cô ấy không chịu nghe lời, tiêm ma túy cho cô ấy, khiến cô ấy nghiệm thứ đó."Những người đó còn dùng mạng sống của ba người nhà họ Diệp làm uy hiếp, Diệp Mi không thể phản kháng, gặp mặt Trần Mân, đã làm rất nhiều biện pháp đả thông tư tưởng, nhưng vẫn khó chịu và thống khổ như ấy còn có một người yêu, tên là Đàm Kỳ, là một nhiếp ảnh gia kiêm họa sĩ trẻ tuổi có chút danh tiếng, sau khi gặp phải chuyện này, chị ấy nhịn đau chia tay cậu Nam Kỳ vô thức nắm ngược lại tay của Thẩm Độ, ngực đau, cho dù đã có chút dự cảm nhưng anh vẫn không nhịn được mà hỏi ra miệng "Người đâu?"Hứa Trú im lặng một lát "Cậu ta không chấp nhận được việc chị cậu đột nhiên nói chia tay, cảm thấy chắc chắn là có chuyện gì đã xảy ra, theo dõi chị cậu đến bên ngoài biệt thự mà bọn người kia tụ hội, bị phát hiện.""Những kẻ đó làm trò trước mặt cậu ta,..... lăng nhục chị cậu, lại đánh cậu ta một trận rồi đuổi đi. Ngày hôm sau, ở trong một ngõ nhỏ, cậu ta bị một tên côn đồ say rượu đâm chết, không oán không thù, tên côn đồ kia bị phán tử hình, lúc đi vào còn giãy giụa, nói không phải hắn làm."Diệp Nam Kỳ biết lúc trước khi Diệp Mi chết có hai người ở bên cạnh chị ấy, như trong nhật ký của chị ấy có nhắc kia anh cho rằng người còn lại là Phương Hành Viễn, sau lại nghĩ là người yêu của chị người kia sớm đã chết, vậy còn có ai?Nhìn ra Diệp Nam Kỳ còn có nghi vấn, Hứa Trú lắc lắc đầu "Khoảng thời gian kia, tinh thần của cô ấy thật sự bất ổn, người cuối cùng bên cạnh cô ấy chỉ có tôi... Cô ấy còn ngẫu nhiên liên lạc với một người, trong nhật ký nhắc đến, cũng có thể là người kia.""Là ai?""Cô ấy không nói với tôi. Chỉ là có một lần cô ấy lên cơn nghiện, sau khi khống chế được liền ngất xỉu, tôi trộm lấy điện thoại của cô ấy, nhìn thấy trên nhật ký trò chuyện chỉ có một chữ..... Bạch." trận gió lạnh thổi từ ngoài cửa vào, Diệp Nam Kỳ rùng mình một mặt xuất hiện trong đầu anh đầu tiên, là Bạch Trụ không biết rõ đối tượng mà Diệp Mi liên hệ, cúi đầu nói tiếp "Cái chết của Đàm Kỳ chắc chắn không đơn giản như vậy, đáng tiếc tất cả đều bị ngụy trang thành đơn giản như vậy, cảnh sát không tra hỏi gì liền bắt hung thủ. Tên côn đồ kia không thân không thích, Đàm Kỳ nhìn qua cũng chỉ là người không may, người trong nhà đưa cậu ta về quê an táng, tòa án phán xử, tử hình, cũng rất nhanh đã thi hành án."Đàm Kỳ chết, là cú sốc làm đứt mất cọng cỏ cuối cùng cứu mạng Diệp ấy rơi vào vực sâu, còn gián tiếp hại chết người yêu, thống khổ đến tận cùng, muốn về nhà tìm kiếm an ủi từ người thân, nhưng khi đó sự phản kháng kịch liệt của chị chọc giận đối phương, sau khi các loại tin đồn giả tạo tuôn ra, về nhà đối mặt với chị chỉ có người nhà không biết rõ tình hình thực tế mà cho rằng tất cả đều là lỗi của thế người nhà biến thành lực lượng cực mạnh cuối cùng, đẩy chị vào con đường đó Diệp Nam Kỳ không có chút cảm kích nào, ngược lại còn thống hận Diệp Mi, Hứa Trú cũng làm sao có thể không từng hận nhà họ Độ yên lặng ghi nhớ chuyện của Đàm Kỳ, chuẩn bị khi trở về sẽ tra một phen. Nhìn dáng vẻ trầm mặc của Diệp Nam Kỳ, hắn duỗi tay ôm lấy vài anh, nhẹ nhàng xoa Nam Kỳ nhận được an ủi, mới có sực lực tiếp tục nói chuyện "Chị ấy chọc giận những kẻ đó thế nào?"Hứa Trú đột nhiên cười một tiếng "Cô ấy giả vờ thuận theo, để một số kẻ thả lỏng cảnh giác, lén mang theo camera mini, quay được video những kẻ đó thác loạn, đồng thời mời một thám tử, để người này chụp lén không ít ảnh, còn nặc danh tìm một paparazi có tiếng, nói cho bọn họ mấy địa điểm. nói có minh tinh ở đó mở tiệc."Một mặt tính cách xấu nhất, âm u nhất, bẩn thỉu nhất, ghê tởm nhất, ở một bữa tiệc không cần che giấu mà lộ tới những gì nhìn thấy, nghe thấy lần trước, Diệp Nam Kỳ và Thẩm Độ không cần nghĩ quá sâu cũng có thể tưởng tượng ra được thác loạn đến mức paparazi kia cũng coi như thần thông quảng đại, thật sự chụp được không ít ảnh của bọn họ, sau khi tuôn ra cũng gây lên một trận sóng to gió lớn, chỉ là rất nhanh đã bị đè xuống, cuối cùng mấy paparazi kia cũng không còn xuất hiện này thiếu chút nữa đã làm mấy người đó bại lộ, bọn họ tức muốn hộc máu, dứt khoát chụp cái mũ này lên đầu Diệp Mi, hắt bát nước Nam Kỳ tiêu hóa một hồi lâu, nói "Ảnh chụp đâu?""Phương Hành Viễn trộm đi." Hứa Trú cười lạnh một tiếng "Những kẻ đó bị chị cậu chọc giận, hắn ta cũng không đạt được chỗ tốt nào, tới cầu xin chị cậu tha thứ cho hắn, sau đó trộm ảnh đi."Gân xanh trên trán Diệp Nam Kỳ giật giật, nén giận, nói "Video ở trong tay anh?"Hứa Trú gật gật đầu "Tôi cắt nối biên tập một đoạn ngắn rồi tung lên mạng, muốn để cho cảnh sát và người dân chú ý tới, kết quả bị phát hiện, suýt chút thì chết trong tay bọn họ, sau khi chạy trốn liền tạo ra giấy báo tử chứng minh người đã chết giả."Sau này gặp bất kỳ ai, anh ta đều cảm thấy không thể tin tưởng, ngay cả Trần Mân được tin cậy nhất, cũng không biết trong tay anh ta có thực lực cách quá xa nhau, đưa mắt nhìn ra xung quanh rộng lớn, không nhìn thấy bất kỳ thứ gì đáng tin cậy, anh ta chỉ có thể nắm chạt video trong tay, cũng chỉ có thể làm như vậy mà Nam Kỳ nghe xong, thở dài "Vất vả rồi."Hứa Trú che mắt, thấp giọng nói "Không, tôi thật yếu đuối, tôi chạy trốn, không dám lấy chứng cứ đi báo cảnh sát, không có quyết tâm báo thù cho cô ấy như cậu.""Anh muốn giúp tôi một phen không?"Hứa Trú nói "Tôi có nằm mơ cũng muốn báo thù cho chị cậu."Lúc xuống núi là vòng qua đường khác, sau khi mưa to, đường núi lầy lội lại trơn trượt khó may Trương Bình quen thuộc địa hình, đi đường thuận lợi lại an toàn. Dù như vậy nhưng khi xuống núi thấy ai nấy đều là quần dính đầy Trú giao chứng cứ cho Diệp Nam Kỳ, nhiều năm chạy trốn kiếm sống khiến anh ta sợ phải tiếp xúc với người khác, hơn nữa những người kia còn đang truy tra anh ta, anh tạm tạm thời sẽ ẩn mình ở trong thôn lúc cần sẽ ra một hồi công sức, mấy người mới tìm được hai chiếc xe đang đỗ ở chân núi, may mắn mấy vùng xung quanh đây hoang vắng, không có đầu trộm đuôi cướp nhòm lý của Diệp Nam Kỳ đều ở trên xe, có vài bộ quần áo để tắm rửa, sau khi từ biệt Trương Bình xong, chui vào trong xe thay quần áo Độ dựa vào thân xe, lấy di động ra, đồ công nghệ cao ở nơi thôn dã thành mớ sắt vụn cả đêm, hiện tại cuối cùng cũng có tín hiệu, có thể phát huy tác dụng quan liên hệ với một người anh em, nhờ người này hỗ trợ một tay tra bản án về cái chết của Đàm Kỳ vào chín năm Nam Kỳ thay quần áo xong, hạ cửa sổ xe xuống, chọc choc lưng Thẩm Độ "Mặc quần áo của em?"Thẩm Độ thu hồi di động, vui vẻ gật hình Diệp Nam Kỳ thon gầy, lại thấp hơn Thẩm Độ nửa cái đầu, quần áo mặc vào có hơi méo mó có hơn không, huống chi còn là đồ mà vợ yêu đẵ từng mặc, Thẩm tổng thực vừa miệng đánh giá một câu "Vợ, quần lót cửa em có hơi nhỏ."Diệp Nam Kỳ liếc hắn ba lượt "Có thể chọn cởi ra, hoặc là em thiến anh, như vậy sẽ không nhỏ nữa."Thẩm Độ xoa xoa lỗ tai anh, vừa tiếc nuối vừa khổ sở "Tối hôm qua còn gọi bảo bối không ngừng, hôm nay đã lại như vậy.... Quả nhiên mỹ vị đã nếm thì không còn là mỹ vị.""....." Tối hôm qua hồn vía Diệp Nam Kỳ còn chưa ổn định, hiện tại lúc bình tĩnh nghĩ lại, mặt đỏ đến muốn nhỏ máu, giọng điệu lãnh khốc "Câm miệng.""Vậy chọn vé máy bay chiều mai đi." Thẩm Độ thành thật thay đổi đề tài, đặt xong vé máy bay, nghiêng đầu nhìn nhìn Diệp Nam Nam Kỳ đang cầm USB mà ngẩn tiến lại gần, duỗi tay xoay mặt Diệp Nam Kỳ qua, đối diện với hắn, ôn nhu nói "Không nên quá khổ sở, chúng ta có thể báo thù cho chị. Chờ giải quyết xong chuyện này, chúng ta đi gặp chị, bảo bối nhớ chỉ vào anh, nói với chị "đây là người chồng mà em muốn chung sống cả đời"."Diệp Nam Kỳ dựa vào trong ngực hắn, nghe được một câu cuối cùng, không nhịn được cười, cọ cọ vào hõm vai hắn, nhẹ giọng nói "Thẩm Độ, thật ra em tình nguyện chưa xảy ra chuyện gì....."Cho dù là báo thù, anh cũng chưa chắc có được bao nhiêu vui vết Diệp Mi để lại, những thống khổ mà chị ấy trải qua, đều không thể hủy diệt theo thời gian và việc mọi chuyện được giải có chưa xảy ra chuyện gì, mới là tốt Độ hôn lên gương mặt anh mấy cái "Anh cũng tình nguyện chưa xảy ra chuyện gì."Ba Diệp không bị tai nạn xe, Diệp Uyển không bị mù, nhà họ Diệp tốt tốt đẹp đẹp, Diệp Mi không gặp phải những chuyện kia...Như vậy Nam Nam của hắn liền có thể trôi qua đời này một cách vui vẻ, mà không phải có một dấu ấn vĩnh viễn bất diệt dười đáy lòng như hiện dù như vậy, có thể bọn họ sẽ không gặp lại, hắn sẽ không yêu Diệp Nam Kỳ, Diệp Nam Kỳ cũng vĩnh viễn chán ghét hắn..... Cho dù như vậy, cũng Minh rất có kiên nhẫn mà chờ hai người bọn họ "cọ xát" xong, lên một chiếc xe khác, lái về hướng thành nảy một đoạn, đường mới dần dần bằng phẳng, lúc lái xe gần đến thành phố Y, trời đã gần khi tra xét khách sạn ở thành phố Y, Thẩm Độ dẫn đường đi khách sạn thuộc về Thẩm gia, vào chỗ ngồi, tìm được giám đốc trên danh nghĩa của khách sạn, kêu người ta bảo mật, đi mua hai bộ quần áo mang về lộn suốt một ngày hôm qua, buổi tối cũng không nghỉ ngơi tốt, ván giường lại cứng, cộm đến khó chịu, Diệp Nam Kỳ ngủ trên xe được một lát, so với trên núi ngủ còn ngon vẫn buồn ngủ như cũ, vào phòng khách sạn với Thẩm Độ, vốc ít nước lạnh mới tỉnh táo lại, gọi điện cho Lý Hằng Nhiên, kể lại một lượt tình huống, ngay sau đó mượn máy tính của Thẩm Độ, gửi một bản của video vào hòm thư của Lý Hằng xong tất cả, ngón tay anh ấn lên con chuột, đầu ngón tay run rẩy, sau một lúc lâu, mới có dũng khí mở ra đoạn video ảnh lắc lư một lát, mới đầu không quá rõ ràng, ngay sau đó có tạp âm truyền ra, dần rõ ràng không ra là khung cảnh chỗ nào, nhưng so với những gì Thẩm Độ và Diệp Nam Kỳ từng thấy thì không khác nhau lắm, xa xỉ đến quá biệt duy nhất chính là giới hạn "chủ tớ" thật rõ cổ nô lệ có vòng cổ, bị chủ nhân nắm, hoặc là trên cổ treo cái bảng hiệu, ghi giá rõ ràng, đều không đeo mặt nạ, thậm chí còn không mặc quần đầu Diệp Nam Kỳ ong ong, không dám nghĩ đến có thể Diệp Mi cũng sẽ như thế này, lo sợ bất an mà quay đầu lại, Thẩm Độ hôn mấy cái lên trán anh, thấp giọng an ủi vài anh dường như muốn nhắm mắt lại, Diệp Mi xuất năm trôi qua, kể từ cái lần nhìn thấy Diệp Mi ở rạp chiếu phim sắp đóng cửa kia, đây là lần thứ hai Diệp Nam Kỳ nhìn thấy mặc một chiếc váy trắng như tuyết, thuần khiết cao quý, tựa như một nữ thần trong thần thoại phương Tây vậy. Chỉ là khuôn mặt tinh xảo kia lại tái nhợt như tuyết, khóe môi vốn thích cười kia lại thẳng tắp một đường, nhìn qua cả người so với đã chết cũng không khác biệt vẻ chị vẫn xinh đẹp như cũ, chỉ là linh hồn đã chỗ nào cũng không có phản ứng, toàn là tĩnh hấp của Diệp Nam Kỳ cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, lẩm bẩm "Chị..."Tất cả tiếp theo đều khó mà nhìn Nam Kỳ xem xong khung cảnh hỗn loạn, ngây ngốc, chống trán, một lúc lâu mới nhận ra bản thân đã toát ra mmof hôi lạnh đầy đầu, hô hấp cũng khó Độ khẩn trương nhìn anh, thấy anh tựa như đã hoàn hồn, đẩy máy tính sang một bên, ôm lấy anh, muốn xua tan ý lạnh quanh người cảm thấy vận mệnh đối với Nam Nam của hắn thật bất công, vì sao lại bắt anh gặp phải hết chuyện đau khổ này đến chuyện đau khổ khác."Thẩm Độ....."Sau một hồi lâu, Diệp Nam Kỳ mới nghẹn ngào mở miệng "Em thật lạnh."Thẩm Độ bế anh lên, đi về phía phòng tắm, ở trên thái dương anh, nhẹ nhàng hôn một cái, ôn nhu lưu luyến, giọng nói ôn hòa nhỏ nhẹ "Ngâm nước ấm, thả lỏng một chút, bảo bối ngoan, trước hết đừng nghĩ nhiều."Hắn pha nước ấm, nhìn Diệp Nam Kỳ bước vào bồn tắm, muốn quay ra ngoài liên lạc với mấy người bạn, Diệp Nam Kỳ lại giơ tay, giữ chặt tay áo hắn "Ở bên cạnh em."Thẩm Độ ngoan ngoãn phục tùng, cùng anh tắm, thực tuân theo lễ nghi quân tử phi lễ chớ nhìn, thay áo ngủ, đặt người ngồi lên mép giường, tìm được máy sấy, kiên nhẫn sấy khô tóc cho anh, mới nói "Ngủ đi, anh ở bên cạnh nhìn, Nam Nam, em mệt rồi."Diệp Nam Kỳ nhìn hắn chằm ngòn tay anh còn lưu lại tia ý lạnh kia, chỉ có thể lôi kéo tay của Thẩm Độ, mới cảm thấy không lạnh như vậy là ánh mặt trời mà công ty đắp nặn tiếc muốn mang sự ấm áp đến cho người khác, trước hết trong lòng mình phải ấm áp, anh chưa từng Độ mới là chân chính, sáng lên lấp lánh, ấm áp, ánh mặt trời thuộc về Nam Kỳ ngơ ngẩn nghĩ xong, thấy Thẩm Độ muốn đi, đột nhiên một tay túm hắn kéo lên giường, nửa ngồi nửa quỳ ở hai bên sườn hắn, không muốn xa rời mà hôn vài cái trên sườn mặt hắn, trong ánh mắt mang theo cầu xin "Thẩm Độ, em muốn anh."Lần đầu Thẩm Độ được Diệp Nam Kỳ chủ động mời, lại không có lấy nửa điểm vui vẻ, bàn tay to khẽ vuốt đầu anh, ấn anh vào trong ngực hắn, nói "Nam Nam, trạng thái của em bây giờ.....""Em muốn anh.""Nam Nam....." Thẩm Độ bất đắc dĩ nói "Trạng thái này của em, sao anh có thể xuống tay được. Muốn khóc thì khóc trong ngực anh đi."Xem xong video kia, Diệp nam Kỳ rõ ràng có chỗ không dù đã làm bao nhiêu chuẩn bị tâm lý, cho dù chí thân gặp phải chuyện gì, nhưng mà tận mắt nhìn thấy, liền có một loại cảm giác khiến người ta thấy vô lực đến tuyệt vọng Nam Kỳ nằm trong ngực hắn không có động tĩnh hồi lâu, đầu vai truyền đến cảm giác ẩm ướt, Thẩm Độ an ủi, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh, chờ anh sắp xếp lại cảm xúc cho tốt, áo ngủ lại bị kéo ra lần Độ giương mắt nhìn anh "Ừ?"Diệp Nam Kỳ cúi đầu nhỏ giọng, không biết có phải vì đã khóc, giọng nói có hơi khàn "Em muốn anh."Thẩm Độ thật sự hết cách với anh, dứt khoát ôm anh trở mình, cùng nhau nằm trên giường, nghiêm túc quan sát biểu tình của Diệp Nam qua Diệp Nam Kỳ không phải thực sự muốn cùng hắn lên giường, chỉ là hiện tại yêu cầu hắn, đừng rời khỏi kéo chăn lên, ôm Diệp Nam Kỳ, nói "Không phải anh muốn làm quân tử, chờ trạng thái của em tốt hơn chút, muốn chạy cũng chạy không thoát."Diệp Nam Kỳ không nói gì mà nhìn coi như cũng đã hiểu được cái gì gọi là tư tưởng người khổng lồ mà hành động chú lùn nghĩ thì lớn lao mà làm thì chẳng ra sao.Ngoài miệng lưu manh như vậy, hôn hôn cọ cọ chiếm tiện nghi đều không qua loa, nhưng nếu muốn đao thật kiếm thật mà làm tới lại có chút băn khoăn. Nên nói hắn là quân tử thân sĩ hay là nói là lưu mang có tà tâm đây?Thời điểm theo đuổi liền không ngừng nghĩ muốn ngủ cùng anh, lúc tới tay lại không chạm Nam Kỳ nói thầm trong lòng vài câu, được ôm lại cảm thấy thật an tâm, nhìn nhìn di động, nhận được hồi âm của Lý hằng Nhiên, im lặng một lát, kéo kéo cổ áo Thẩm Độ cúi đầu nhìn Nam Kỳ nhìn qua có chút đáng thương "Vẫn là muốn anh."Người yêu ở ngay trong ngực mình, năm lần bảy lượt to gan lớn mật khiêu khích mình, Thẩm Độ làm bộ như chính mình sắp thanh thiền ngộ đạo, lập địa thành Phật, vẫn luôn đang nhẫn đến bây giờ, cuối cùng cũng không nhịn được nữa.
Edit Ka Chị ĐạiBeta Chiêu ChiêuĐại khái là bởi vì tin tức Tiền Tiềm bị bắt truyền ra ngoài, những người đó không dám hành động thiếu suy nghĩ. Qua hai ngày, xung quanh Diệp Nam Kỳ đều gió êm sóng lặng, chỉ có Tiết Hướng Du gọi điện thoại đến, vui đùa nói "Tiền Nhị vào cục cảnh sát là do cậu làm hả?"Diệp Nam Kỳ mỉm cười trả lời "Nếu tôi có bản lĩnh này, các người đều đã sớm vào rồi."Tạm thời xung quanh không có gì khác thường, Diệp Nam Kỳ mới nhớ tới bản thân vẫn còn là nghệ sĩ hợp đồng, hiếm khi chủ động liên hệ Văn Sâm, nghi ngờ nói "Gần đây không có việc gì mới sao?"Văn Sâm sờ sờ cái mũi "Không phải là lo lắng cho thân thể cậu còn chưa tốt sao?"Ngày hôm qua Thẩm Độ hẹn gặp mặt Văn Sâm. Công ty điện ảnh này của Diệp Nam Kỳ được tính là công ty lớn nhất ở thành phố A. Trong công ty tuy rằng không có ảnh đế ảnh hậu hàng đầu, nhưng có không ít các nam nữ diễn viên trẻ nổi tiếng bậc nhất. Sau khi Diệp Nam Kỳ đắc tội với cấp trên thì thái độ công ty lãnh đạm đi không ít, mà kỳ hạn hợp đồng lại gần Độ lén lút chuẩn bị xuống tay, kéo Diệp Nam Kỳ qua công ty điện ảnh mình sắp thu mua, thuận tiện kéo luôn Văn Sâm qua đây. Hắn đưa ra mức lương gấp đôi so với công ty cũ, Văn Sâm dĩ nhiên động lòng, chuẩn bị nỗ lực cùng Thẩm Độ, thuyết phục Diệp Nam Kỳ. Trước đó, cũng không cần phải thông báo linh tinh nhiên Diệp Nam Kỳ không ngu ngốc, đoán ra Văn Sâm muốn dấu diếm cái gì đó, thuận miệng trêu chọc vài câu, liền nghe được Văn Sâm nói "Nam Kỳ, sắp đến kỳ hạn hợp đồng của cậu, có nghĩ đến công ty đại diện nào không?"Diệp Nam Kỳ sửng sốt, hoàn toàn quên việc này. Văn Sâm hàm súc tiếp tục nói "Bác Thịnh gần đây vẫn luôn hỏi anh về vấn đề hợp đồng của cậu, đưa ra điều kiện không tồi, đối phương tỏ ý nếu cậu đồng ý đầu quân Bác Thịnh, người đại diện vẫn là anh."Tuy rằng Văn Sâm tính tình gà mẹ, nhưng tính cách phóng khoáng rộng rãi, so với những người đại diện sắp thành tinh đó cũng không phải quá tốt, nhưng hợp tác mấy năm, hai người cũng rất hợp nhau, tình cảm cũng không tồi, có thể nói Văn Sâm là bạn tốt của Diệp Nam công ty có điều kiện càng tốt, còn có thể kéo Văn Sâm qua luôn, Diệp Nam Kỳ dĩ nhiên vui, dứt khoát ra ngoài gặp mặt Văn Sâm, cầm lấy bản phác thảo hợp đồng của đối phương xem kiện tính ra rất hậu đãi, nhưng không quá mức, có thể nhìn ra rất có thành ý, nhưng cũng không đến mức không có anh thì không tra thêm một chút về công ty này, Diệp Nam Kỳ xem kỹ xong, xác nhận đây là một công ty điện ảnh có "Thân thế trong sạch", nên sảng khoái gật Sâm không dự đoán được sẽ thành công dễ dàng như vậy, cười ha hả đi ra ngoài gọi điện thoại báo cho ông chủ tương lai, vỗ vỗ bả vai Diệp Nam Kỳ, ánh mắt phảng phất như đang nói "Gả vào chỗ tốt", lại hàm xúc mà thu tay Nam Kỳ không hiểu nổi cái tật xấu này của anh ấy, tính toán thời gian, anh còn nửa tháng là hết hạn hợp đồng, vừa vặn qua ngày sinh nhật của mẹ Thẩm. Rời khỏi sự che chở của Thẩm gia, khẳng định sẽ càng gian khi tạm biệt Văn Sâm, Diệp Nam Kỳ tự hỏi những việc kế tiếp, đi đến bên cửa xe, dư quang khóe mắt có đèn flash chợt lóe. Tâm trạng của cậu bỗng nhiên tốt lên không là tên nhóc kia! Đã cuối tháng tư, thành phố A dần dần nóng lên, vào mùa đông tên nhóc này so với người chỉ mặc hai cái quần áo mỏng manh lạnh đến run bần bật thì hoàn toàn tương phản, cậu ta ngược lại ăn mặc bảo vệ thật dày thì nóng đến đổ mồ hôi đầm Nam Kỳ dẫn cậu ta đi ăn kem, cậu ta thân cao chân dài, cho dù khoác cái bao tải cũng có khí chất hơn người bình thường, vừa bước vào quán trà sữa, liền đưa tới không ít ánh mắt. So với anh, tên nhóc này hiển nhiên càng sợ Diệp Nam Kỳ bị bại lộ thân phận hơn, khẩn trương đến toàn thân cứng còng, cảnh giác nhìn khắp nơi một lượt, chuẩn bị tốt việc nếu Diệp Nam Kỳ mà bị nhận ra thì lập tức lôi kéo anh chạy trốn như Nam Kỳ liếc mắt thấy tên nhóc này thấy chết không sờn "Thích vị gì?"Tên nhóc trả lời theo bản năng "Dâu tây."Khẩu vị thật giống con gái......Diệp Nam Kỳ nghĩ, mua kem dâu tây cho cậu ta, chú ý tới ngoài cửa sổ có paparazzi, tự hỏi một chút, vẫn không thèm nhắc nhở cái tên nhóc vô cùng không có ý thức chuyên môn nghề nghiệp ở trước mặt nhóc liếm liếm kem, nhỏ giọng nói "Cảm ơn."Diệp Nam Kỳ lần đầu tiên phát hiện có kẻ bị bán còn giúp người ta tăng giá tiền, đáng thương sờ sờ đầu cậu vẻ cậu nhóc non nớt thanh tú, giống như học sinh trung học, kế bên có mấy cô bé nữ sinh mua trà sữa, nhìn cậu ta ăn kem thật đáng yêu, cười hì hì nói "Thật đáng yêu, anh đẹp trai, đây là em trai anh phải không?"Diệp Nam Kỳ lại cười nói "Giống như con trai tôi."Tên nhóc trừng mắt liếc anh một cô bé nữ sinh đều bị sự đáng yêu làm mờ mắt "Thật sự là rất đáng yêu!""Anh trai nhỏ, trời nóng như vậy sao anh còn đeo khẩu trang?"Diệp Nam Kỳ lúc đối mặt với mấy bé gái luôn luôn kiên nhẫn, thấp giọng, từ tốn nhẹ nhàng giải thích "Mặt tôi rất xấu, sợ dọa đến mọi người.""Gạt người." Một bé gái ở phía sau lầm bầm "Khí chất giống như minh tinh...... Nhìn cảm giác rất quen mắt."Cậu nhóc thính tai, nghe được lời này, khẩn trương đến mức không dám thở mạnh, nhanh chóng kéo Diệp Nam Kỳ ra khỏi quán trà sữa, đẩy anh lên xe, vừa ăn kem vừa nói "Anh có tính tự giác của một minh tinh hay không?!" Diệp Nam Kỳ chăm chú lắng nghe."Đi dạo lung tung khắp nơi trên phố, nếu như bị paparazzi chụp được thì làm sao hả?"Bình sinh lần đầu tiên Diệp Nam Kỳ bị một tên paparazzi dạy dỗ về loại chuyện như thế này, cảm thấy chỉ sợ không có cơ hội trải qua việc như vậy lần thứ hai, nên dáng ngồi càng thêm ngay ngắn chỉnh nhóc phê bình anh vài câu, ăn xong cây kem ngọt, liếm liếm khóe môi "Nể tình anh mời tôi ăn kem, coi như tôi thiếu anh một cái nhân tình."Diệp Nam Kỳ thực lòng chân thành nói "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhân tình không đến mười đồng......"Tên nhóc nổi giận đùng đùng "Mười đồng thì không phải là tiền sao? Không đúng, nhân tình mười đồng thì không phải là nhân tình hả? Nhanh về nhà đi, ở đây nói tới nói lui gì nữa?""......" Diệp Nam Kỳ nhịn cười, không nhắc nhở tên nhóc về thân phận của cậu ta, nghiêm nghị gật lần bắt được cái cậu nhóc vui tính này, tâm trạng Diệp Nam Kỳ đều sẽ tốt lên không ít, lúc về nhà còn hừ nhẹ cười nhỏ, thấy Thẩm Độ ở nhà, hiếm khi lộ ra nụ cười không tính là giả mặt Thẩm Độ lại không tốt lắm, vẫy tay với anh, Diệp Nam Kỳ thấy kỳ lạ mà từ từ lại gần, Thẩm Độ đưa điện thoại ra trước mặt ràng là chuyện bát quái mới ra lò, nhân vật chính được tám chuyện đúng là Diệp Nam Kỳ, địa điểm chính là quán trà sữa, cái nơi mà trước đây không đến một giờ anh đã tới, một nhân vật chính khác trong tai tiếng là cậu nhóc mặt đầy ngây ngô Nam Kỳ lần đầu được lên trang đầu cùng paparazzi, còn chưa xem nội dung đã bật cười ra tiếng, thầm nghĩ paparazzi nhà ai mà lại hành động nhanh như vậy, cúi đầu vừa thấy, ý cười càng tăng thêm. Thật trùng hợp, đúng là ba của tên Độ bị tai tiếng mới ra lò này làm cho tức giận không ít, lòng tràn ngập ghen tuông và chua xót, nhìn Diệp Nam Kỳ cười đến không tim không phổi, rất muốn dạy dỗ anh một lần mà không thèm quan tâm gì nữa."Sao anh lại ở cùng một chỗ với tiểu thiếu gia của tạp Kỳ Phong chứ?" Thẩm Độ không nhịn được, giơ tay nhéo mặt Diệp Nam Kỳ, để anh đừng cười không lớn, động tác lại có chút ái muội, Diệp Nam Kỳ không chút ngại ngùng mà đánh bay tay hắn "Đừng động tay động chân. Tôi ở chung với ai cậu quản được hả?"Thẩm Độ nhìn tấm ảnh Diệp Nam Kỳ đưa kem cho cậu nhóc kia, có hơi trầm xuống "Anh còn chưa bao giờ mua cho tôi."Diệp Nam Kỳ không nghe rõ "Cái gì?"Thẩm Độ ngậm miệng không nói lời nào, sâu kín nhìn Diệp Nam Kỳ một hồi, giơ tay gõ lên đầu anh, cảnh cáo bản thân không cần gấp. Nước ấm nấu ếch xanh, từ từ cũng tới, sớm hay muộn gì cũng đem cả da lẫn xương con ếch xanh này nuốt vào bát quái này đăng lên còn chưa nóng hổi được nửa giờ, đã bị Nam Kỳ đoán ra một chút dáng vẻ dậm chân của cậu nhóc, có hơi đáng tiếc khi không hỏi số điện thoại cậu nhóc, nếu không cứ an ủi một chút, xoa dịu nhóc con này, tâm tình sẽ càng vị ở chỗ là không cần che dấu, Diệp Nam Kỳ ý nghĩ xấu đầy bụng, gian xảo, ngoại trừ Thẩm Độ ra, cũng chỉ có tên nhóc ngốc kia. Thẩm Độ đành cam chịu mà cưng chiều vị tổ tông sống yên ổn được mấy ngày, Tiết Hướng Du lại gọi điện thoại tới, nói với anh tháng sau Tiết gia có tiệc."Lão gia tử đã goá vợ nhiều năm, một chân đã bước vào quan tài, không biết nghe lời mê tín ở đâu, đi bước nữa sẽ kéo dài tuổi thọ, đúng là gây họa cho con gái nhà lành." Giọng nói của Tiết Hướng Du mang theo ý cười, nói chuyện lại càng không dễ nghe "Thường nói việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, ông ta còn một hai phải mở tiệc chiêu đãi khắp nơi. Cô gái đó cũng bằng tuổi tôi, vậy mà cũng ra tay được."Diệp Nam Kỳ không nói gì một hồi, không muốn đánh giá loại chuyện này, lắc đầu nói "Anh có thể lấy thiệp mời cho tôi không?""Có thể, có điều tốt nhất là cậu nên có bạn đi chung, đến lúc đó tôi không rảnh lo cho cậu, sợ cậu bị người ta thuận tay bắt đi." Tiết Hướng Du thấp giọng, lời nói ái muội không rõ "Tôi thấy vị kia của Thẩm gia cũng không tệ."Diệp Nam Kỳ không lên tiếng, cúp điện thoại, nghĩ tới nghĩ lui, người có thể tin tưởng không nhiều lắm, anh vô tình xem nhẹ Thẩm Độ, vừa nghĩ đến hắn, Thẩm Độ gõ cửa, bước Nam Kỳ nhấc lên mí mắt "Không tính hỏi ý kiến của tôi, thì đừng gõ cửa."Thẩm Độ rụt rè nói "Lễ nghi cơ bản."Nói xong hắn ngồi bên cạnh Diệp Nam Kỳ, tự hỏi một chút, nói "Anh vẫn luôn liên lạc với Tiết Hướng Du?!"Diệp Nam Kỳ giương lên lông mày "Cậu nghe lén điện thoại của tôi sao?""Trương Minh nhìn thấy hai người gặp mặt." Thẩm Độ tránh nặng tìm nhẹ, sờ sờ đầu của anh, xem như vuốt lông "Tiết gia là đại gia tộc lâu đời, thường nội bộ của những gia tộc lâu đời đều rối loạn - biết thân phận Tiết Hướng Du không?"Diệp Nam Kỳ đương nhiên biết, Tiết Hướng Du chính là đứa con riêng bên ngoài được Tiết gia quang minh chính đại ôm về nuôi dưỡng. Nhưng mà lời nói của Thẩm Độ lại khiến anh lắp bắp kinh hãi "Tiết Hướng Du là con của Tiết lão gia tử với con dâu cả ông ta."Diệp Nam Kỳ "......""Đứa con lớn của Tiết lão gia tử vẫn luôn bệnh tật ốm yếu, có điều kéo dài hơi tàn nhiều năm cũng không có gì bất ngờ xảy ra, đại khái người khác đều đã chết thì anh ta vẫn không bị bệnh chết, đáng tiếc vào năm Tiết Hướng Du sinh ra lại chết bất đắc kỳ tử. Tôi đoán có thể là phát hiện vợ và cha mình có gian tình, đứa nhỏ là con của cha anh ta nên tức chết." Thẩm Độ đưa chén nước cho Diệp Nam Kỳ uống để bình tĩnh lại "Có không ít người của Tiết gia đều biết rõ ràng thân phận thật sự của Tiết Hướng Du, thân phận của anh ta xấu hổ lại phức tạp, dứt khoát nói với bên ngoài là con riêng, được mang về nuôi dưỡng."Diệp Nam Kỳ nuốt nước miếng, nhất thời không biết phải nói cái gì mới may Thẩm Độ nói ra chuyện này cũng không phải để nghe quan điểm của anh, hắn ấn ấn cái trán Diệp Nam Kỳ "Lúc còn nhỏ Tiết Hướng Du thường xuyên bị kỳ thị bắt nạt, biết thân phận mình, quan sát một chút là có thể nhìn ra, anh ta ôm tâm tư trả thù, hận Tiết gia rất mãnh liệt. Nói rằng anh ta giúp chuyện của chị anh, chi bằng nói là anh ta muốn lợi dụng anh để trả thù Tiết gia." Diệp Nam Kỳ mỉm cười nói "Tôi lợi dụng anh ta, anh ta lợi dụng tôi, đôi bên cùng có lợi, không có gì không đúng."Thẩm Độ dừng một chút, nhìn Diệp Nam Kỳ thật sâu "Vậy anh có muốn suy xét một chút đến việc lợi dụng tôi hay không?"
Cùng đọc truyện Kết Hôn Với Tình Địch Kết Hôn Cùng Tình Địch của tác giả Thanh Đoan tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Hán Việt Hòa tình địch kết hôn đích nhật tửSố chương 86 chương + 17 ngoại truyệnThể loại Nguyên sang, đam mỹ, niên hạ công, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, hào môn thế gia, giới giải trí, hoan hỉ oan gia, cưới trước yêu sau, hài Team Lãnh cungHai người vốn là tình địch của nhau, không nghĩ sẽ có một ngày cả hai lại yêu nhau. Đó chính là Diệp Nam Kỳ và Thẩm Độ thăng cấp từ kẻ địch thành tình địch, tranh giành tình yêu vì Bạch Nguyệt Quang, kết quả ngày Bạch Nguyệt Quang kết hôn cả hai "lăn" cùng với nhau sau đó kết hôn ngoài ý khi kết hôn, hai người đã cân nhắc vô số phương pháp làm sao cho đối phương ly hôn trước nhưng mà lúc Diệp Nam Kỳ đóng vai phản diện đề cập đến chuyện ly hôn thì tình địch lại trở Độ Không chia Nam Kỳ....Thẩm Độ Chết cũng không xa Nguyệt Quang???BONUS Giai đoạn trước đối chọi gay gắt, sau cưng chiều vô đối~Bề ngoài dịu dàng ôn hòa ngôi sao thụ x nói năng chua ngoa tâm đậu hũ tổng giám đốc công.
Giới thiệu Tên Hán Việt Hòa tình địch kết hôn đích nhật tửSố chương 86 chương + 17 ngoại truyệnThể loại Nguyên sang, đam mỹ, niên hạ công, hiện đại, HE, tình cảm, ngọt sủng, hào môn thế gia, giới giải trí, hoan hỉ oan gia, cưới trước yêu sau, hài Team Lãnh cungHai người vốn là tình địch của nhau, không nghĩ sẽ có một ngày cả hai lại yêu nhau. Đó chính là Diệp Nam Kỳ và Thẩm Độ thăng cấp từ kẻ địch thành tình địch, tranh giành tình yêu vì Bạch Nguyệt Quang, kết quả ngày Bạch Nguyệt Quang kết hôn cả hai "lăn" cùng với nhau sau đó kết hôn ngoài ý khi kết hôn, hai người đã cân nhắc vô số phương pháp làm sao cho đối phương ly hôn trước nhưng mà lúc Diệp Nam Kỳ đóng vai phản diện đề cập đến chuyện ly hôn thì tình địch lại trở Độ Không chia Nam Kỳ....Thẩm Độ Chết cũng không xa Nguyệt Quang???BONUS Giai đoạn trước đối chọi gay gắt, sau cưng chiều vô đối~Bề ngoài dịu dàng ôn hòa ngôi sao thụ x nói năng chua ngoa tâm đậu hũ tổng giám đốc công. Chương đầu Chương 1-1 Giới thiệu Chương mới nhất Chương 86 Đại kết cục Danh sách chương
Chinese MainlandFantasyDramaUrbanFriendshipYouthMandarinDescription On a hunt for treasure and extra cash, sixth year primary school student Shi Guang discovered an old chessboard in his grandfather’s house. Upon touching the chessboard, he was possessed by the spirit of a chessmaster from the Southern Dynasty, during the reign of Emperor Song, named Chu Ying, that resides within. Chu Ying dedicated his life to Go. And under his influence, Shi Guang gradually developed a passion for the
ket hon voi tinh dich